Flexion:haerere
haerēre (Konjugation) (Latein)
- zurück zu haerere
Infinite Formen
Infinitive | |||
---|---|---|---|
Infinitiv Präsens | Infinitiv Perfekt | Infinitiv Futur | |
Aktiv | haerēre | haesisse | haesūrum, -am, -um esse |
Passiv | haerērī | haesum, -am, -um esse | haesum īrī |
Partizipien | |||
Präsens Aktiv | Perfekt Passiv | Futur Aktiv | |
haerēns | haesus, -a, -um | haesūrus, -a, -um | |
Gerundium, Gerundivum, Supina | |||
Gerundium | Gerundivum | Supinum I | Supinum II |
haerendī | haerendus, -a, -um | haesum | haesū |
Finite Formen
Imperativ
Person | Präsens | Futur | ||
---|---|---|---|---|
Aktiv | Passiv | Aktiv | Passiv | |
Sg. 2. Pers. | haerē! | — | haerētō! | — |
Sg. 3. Pers. | haerētō! | — | ||
Pl. 2. Pers. | haerēte! | — | haerētōte! | |
Pl. 3. Pers. | haerentō! | — | ||
Indikativ und Konjunktiv
Präsens | ||||
---|---|---|---|---|
Aktiv | Passiv | |||
Person | Indikativ | Konjunktiv | Indikativ | Konjunktiv |
Sg. 1. Pers. | haereō | haeream | — | — |
Sg. 2. Pers. | haerēs | haereās | — | — |
Sg. 3. Pers. | haeret | haereat | haerētur | haereātur |
Pl. 1. Pers. | haerēmus | haereāmus | — | — |
Pl. 2. Pers. | haerētis | haereātis | — | — |
Pl. 3. Pers. | haerent | haereant | — | — |
Text | ||||
Imperfekt | ||||
Aktiv | Passiv | |||
Person | Indikativ | Konjunktiv | Indikativ | Konjunktiv |
Sg. 1. Pers. | haerēbam | haerērem | — | — |
Sg. 2. Pers. | haerēbās | haerērēs | — | — |
Sg. 3. Pers. | haerēbat | haerēret | haerēbātur | haerērētur |
Pl. 1. Pers. | haerēbāmus | haerērēmus | — | — |
Pl. 2. Pers. | haerēbātis | haerērētis | — | — |
Pl. 3. Pers. | haerēbant | haerērent | — | — |
Text | ||||
Futur I | ||||
Aktiv | Passiv | |||
Person | Indikativ | Konjunktiv | Indikativ | Konjunktiv |
Sg. 1. Pers. | haerēbō | — | ||
Sg. 2. Pers. | haerēbis | — | ||
Sg. 3. Pers. | haerēbit | haerēbitur | ||
Pl. 1. Pers. | haerēbimus | — | ||
Pl. 2. Pers. | haerēbitis | — | ||
Pl. 3. Pers. | haerēbunt | — | ||
Text | ||||
Perfekt | ||||
Aktiv | Passiv | |||
Person | Indikativ | Konjunktiv | Indikativ | Konjunktiv |
Sg. 1. Pers. | haesī | haeserim | — | — |
Sg. 2. Pers. | haesistī | haeseris | — | — |
Sg. 3. Pers. | haesit | haeserit | haesum est | haesum sit |
Pl. 1. Pers. | haesimus | haeserimus | — | — |
Pl. 2. Pers. | haesistis | haeseritis | — | — |
Pl. 3. Pers. | haesērunt | haeserint | — | — |
Text | ||||
Plusquamperfekt | ||||
Aktiv | Passiv | |||
Person | Indikativ | Konjunktiv | Indikativ | Konjunktiv |
Sg. 1. Pers. | haeseram | haesissem | — | — |
Sg. 2. Pers. | haeserās | haesissēs | — | — |
Sg. 3. Pers. | haeserat | haesisset | haesum erat | haesum esset |
Pl. 1. Pers. | haeserāmus | haesissēmus | — | — |
Pl. 2. Pers. | haeserātis | haesissētis | — | — |
Pl. 3. Pers. | haeserant | haesissent | — | — |
Text | ||||
Futur II | ||||
Aktiv | Passiv | |||
Person | Indikativ | Konjunktiv | Indikativ | Konjunktiv |
Sg. 1. Pers. | haeserō | — | ||
Sg. 2. Pers. | haeseris | — | ||
Sg. 3. Pers. | haeserit | haesum erit | ||
Pl. 1. Pers. | haeserimus | — | ||
Pl. 2. Pers. | haeseritis | — | ||
Pl. 3. Pers. | haeserint | — |
This article is issued from Wiktionary. The text is licensed under Creative Commons - Attribution - Sharealike. Additional terms may apply for the media files.